Thứ Bảy, 9 tháng 2, 2013

- 12 chòm sao và kì nghỉ tử thần ( 3 )

Chap 6 : Tiếp tục hồi ức ...

Sau khi nghe Xử Nữ kể lại, các sao dường như tìm lại được thứ gì đã mất. Nhưng không ai ngờ bên ngoài căn phòng đó...là một người...nhẹ nhàng nhưng đau xót nhớ lại quá khứ của mình...

~~o0o~~


- Thế này là thế nào?

- Chúng tôi đã cố hết sức...
- Nhưng loại virus này chúng tôi chưa gặp bao giờ. Nó lây lan quá nhanh và chỉ lan lên não và các tế bào cơ.
- San bằng bệnh viện ABC cho tôi.
- X...xin cậu...
- CẤM.
- Đừng làm thế. Họ đã cố hết sức rồi.
- Nhưng Xà Phu...
- Cảm ơn các bác.
- X...xin hỏi...chúng tôi có thể giữ xác cậu bé...để làm thí nghiệm không?? Vì...vì loại virus này rất mới và...và chúng tôi muốn tạo ra một loại thuốc để...để cứu những người khác nếu họ gặp loại virus này.
- ÔNG NÓI CÁI GÌ??
- Nếu...nếu không được thì th...thôi.
- Không sao.
"Anh...có phải giọng của anh không?"
- Các ông cứ giữ xác nó đi. Nhớ đừng ghi nó là ai, coi như nó chưa bao giờ xuất hiện trên đời này.
- Song Tử à...
- Các cậu về đi.
- Song Tử...
- VỀ!!!
"Anh!! Anh không được quát các anh chị ấy…"
- Đưa nó vào nhà xác đi.
Ông bác sĩ lạnh lùng nói với đám y tá, giọng nói và ánh mắt ông ta khác hẳn khi nói chuyện với 11 sao kia. Lão nói tiếp:
- Bây giờ chúng ta nên xử lý mấy cái xác mới đưa đến ngày hôm qua đã. Chắc cũng phải mất cả tuần. Các cô các cậu bảo vệ cái xác này kỹ vào, đừng để nó bị rữa. Nếu chúng ta tìm ra được thuốc giải thì bệnh viện này sẽ phất lên như diều gặp gió đấy.
Lão cười khùng khục vẻ khoái chí còn y tá thì đưa xác Xà Phu vào nhà xác.
"Lạnh...lạnh quá...mình đang ở đâu thế này??"
.........................
"Có tiếng bánh xe?? Mình đã ra khỏi bệnh viện chưa?"
.........................
"Bao lâu rồi nhỉ? Mình đói quá"
........................
"Mở mắt ra nào Xà Phu!! Mày dũng cảm lắm mà, mày phải dũng cảm lên để gặp lại các anh chị ấy chứ??!!"
Sau 3 ngày, cánh cửa nhà xác chứa Xà Phu bật mở, một cậu bé tầm 14, 15 tuổi bước vào. Cậu bé giở tấm vải trắng che mặt Xà Phu ra, trên miệng xuất hiện một nụ cười nửa miệng:
- Xà Phu ơi, Xà Phu à~~ mày chết cũng đáng thôi!! Đáng ra mày đừng nên xuất hiện trên đời làm gì!! Bây giờ mày đi rồi thì tao cũng đỡ chướng mắt!! Bạn bè tao yêu quý mày quá nên bỏ quên tao rồi, bố mẹ cũng mệt mỏi mỗi khi nghĩ đến mày lắm!! Mặc dù tao cũng chẳng yêu quý gì cái gia đình này! Tao chỉ có bạn tao thôi, vậy mà mày cũng chiếm mất!!! Mày đi rồi tao sẽ có lại tất cả!! Coi như mày chưa từng tồn tại và cuộc đời tao sẽ trở lại đẹp như xưa. Mày có biết tại sao mày nhiễm loại virus đấy không? Là nhờ tao đấy!! Nhờ tao mày mới được gặp lại con mụ đã đẻ ra mày!!!
Rồi cậu bước ra khỏi phòng, vừa đi vừa huýt sáo vui vẻ.
"Anh...Em đã làm gì?? Em sinh ra và lớn lên là một cái tội ư?"
Hai hàng nước mắt nóng hổi chảy dài trên khuôn mặt đen xì như bị cháy. Xà Phu tự đấu tranh với những suy nghĩ đau khổ và những ký ức đẹp đẽ mà cậu đã có với 11 sao trừ Song Tử. Và rồi, nỗi hận thù đã thắng. Mẹ cậu đã làm gì để bị chết? Cậu đã làm gì để giờ phải nằm đây? Cậu đã làm gì mà Song Tử lại căm ghét cậu đến vậy? À, lúc nãy Song Tử có nhắc đến những người bạn...
"Vậy ra anh không yêu quý gì gia đình của anh, anh chỉ yêu quý những người bạn ấy thôi. Vì anh mà tôi phải nằm đây, vì anh mà tôi mất đi cuộc sống, tất cả chỉ vì anh...Tôi sẽ hủy hoại những gì anh yêu quý, tất cả!! TẤT CẢ!!!"
- TẤT CẢ!!!
Xà Phu hét lên rồi bật dậy, người cậu hơi đau vì vết mổ và những con virus. Đầu óc choáng váng, bụng sôi sùng sục vì đói. Xà Phu lảo đảo bước ra khỏi nhà xác. Nó chạy, không biết chạy về đâu. Cả bệnh viện nháo nhào lên khi đếm thấy thiếu một xác chết. Nó sợ. Nó vừa đi vừa trốn chui trốn nhủi cho đến khi ra đến đường cái. Mọi người trên đường nhìn nó như nhìn thứ gì đó ghê tởm, nhìn nó bằng ánh mắt dành cho một con quái vật. Nó nhìn vào một tiệm bánh, trong đó có rất nhiều những loại bánh ngon làm nó đói càng thêm đói. Khách hàng nhìn nó kinh tởm, duy chỉ có một cô bé tầm 4 đến 5 tuổi với mái tóc nâu và đôi mắt sáng cầm một cái bánh nhỏ đến gần nó rồi hỏi:
- Anh!! Anh có đói không?
"Xà Phu! Em có đói không?"
Y hệt.
Nó nghĩ và nói:
- Có. Đói lắm.
- Anh ăn đi này.
Cô bé chìa cái bánh ra cho nó. Ngay khi nó chạm tay vào chiếc bánh, mẹ cô bé đi từ trong cửa tiệm ra, giận dữ quát:
- Tránh xa nó ra!!
- Mẹ ơi anh ấy đói!!
- KỆ NÓ!! THỨ QUÁI VẬT ẤY BỐ MẸ NÓ CÒN VỨT ĐI NỮA LÀ...TRÁNH XA NÓ RA!!
Bà mẹ gầm lên còn nó thì ngạc nhiên, nó chỉ có mỗi ngón tay bị tật thôi cơ mà?? Sao bà ta lại gọi nó là quái vật? Cả những ánh mắt mà mọi người dùng để nhìn nó nữa?
Và rồi để trả lời cho những câu hỏi của nó, nó nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của nó trong tấm kính. Tất cả những gì nó thấy là một con quái vật với khuôn mặt bị biến dạng. Nó đau đớn nhưng vẫn cố nặn ra một câu với cô bé:
- Cảm ơn em. Mau đi với mẹ em đi không bị mắng bây giờ.
- Anh ăn ngon miệng nhé!!
Cô bé nói rồi mỉm cười, lon ton chạy theo mẹ.
Nó buồn bã đi, đi mãi, đi mãi rồi đến sân bay từ lúc nào không biết (sân bay gần bệnh viện). Rồi nó nghĩ, để trả thù thì cần có tiền. Tất cả chỉ là tiền thôi.
Nó leo lên gầm một chiếc máy bay hạng sang (chả biết nên tả cái bộ phận này thế nào) rồi nằm đợi. Chiếc máy bay này chỉ toàn khách V.I.P, trong ví lúc nào cũng sẵn vài triệu tỉ dollas để boa các nhân viên. Nhờ chiếc đồng hồ trên tay (lạ là chưa bị tháo ra nha~), nó biết bây giờ là nửa đêm, nó tìm đường leo lên các khoang trên rồi bắt đầu kế hoạch...
- Anh đi vệ sinh đã nhé!
Một ông khách bụng phệ, da dẻ hồng hào đứng lên khỏi chiếc ghế và nói với bà vợ gầy còm ngồi bên cạnh. Bà vợ nói:
- Anh đi nhanh lên, em sợ ở một mình lắm.
Ông ta đi vào phòng vệ sinh nơi có 1 người đang đứng. Dường như vô hình. Nó nhảy ra cùng con dao làm bếp vừa lấy được ở nhà bếp làm ông ta chỉ kịp nhìn thấy một khuôn mặt bị biến dạng rồi chết. Nó móc lấy ví tiền của ông ta rồi giở ra xem: Bên trong toàn là những tấm séc đủ để ăn uống chơi bời xa hoa cả một đời người. Còn cả một chiếc thẻ rút tiền của ông ta, và may cho nó, mật khẩu chiếc thẻ rút tiền ấy được ghi lại trong một mẩu giấy nhỏ dán trên ví. Nó chặt người đàn ông ra từng khúc nhỏ rồi đổ xuống bồn cầu và giật nước cho đám máu thịt bầy nhầy ấy trôi đi...
- Làm ơn!! Các ông làm ơn tìm chồng tôi với!!
Người phụ nữ gầy guộc đứng khóc ở sân bay, tha thiết cầu xin đám bảo vệ tìm chồng. Nó bịt kín mặt...đi ngang qua...
Nó dùng số tiền của người đàn ông xấu số mua toàn bộ hòn đảo, dựng lên một khu resort tuyệt đẹp, thu phục những người ăn mày khổ sở và những người bị hắt hủi làm nhân viên. Đuổi hết tất cả những kẻ khác ra khỏi hòn đảo và đặt tên hòn đảo ấy là đảo Thiên Đường. Bất kỳ ai không đi đều bị thảm sát. Nó đưa xác người ta vào trong một chiếc hang ngoài biển. Nó cho làm sạch toàn bộ vùng biển xung quanh đảo, biến hòn đảo thành thiên đường trần thế rồi mở những tour du lịch hấp dẫn thu về bội tiền.
10 năm trôi qua...
Ngày nào nó cũng cập nhật tin tức về 12 sao. Nó gặp được một mẩu tin nhỏ: Con trai cưng của Bộ trưởng Bộ ngoại giao sắp kết hôn với đại tiểu thư của tập đoàn mỹ phẩm hàng đầu thế giới.
Nó biết hai người ấy là anh nó – Song Tử và Thiên Bình.
Nó quấn băng xung quanh khuôn mặt bị biến dạng rồi bày ra một trò chơi rút thăm trúng thưởng trên mạng. Rồi một ngày, trong danh sách những người rút thăm có tên: Nhân Mã...
Nó lập tức cho Nhân Mã được giải nhất, và nó biết, cô sẽ không mời gia đình đi vì cô căm ghét họ. Cô sẽ mời những người bạn đáng yêu của cô đi. Trong đó có thằng anh đốn mạt của nó và người mà anh ta yêu hơn cả sinh mạng: Thiên Bình. Vậy thì cô sẽ phải là người chết đầu tiên. Nó nhếch mép cười. Nó sẽ giết những người anh yêu nhất bằng những cách dã man nhưng không giết anh. Nó có kế hoạch riêng cho từng người.
Đêm ngày 4/6, nó đến căn villa mà 12 sao đang ở, đính lên cánh cửa một phong thư màu đỏ máu. Nó siết cổ Thiên Bình rồi moi hết tim gan phèo phổi của cô. Nó vừa làm một việc tốt: cô sẽ không đau lòng khi chứng kiến nó hạ sát từng người một. Tim cô sẽ không đau và ruột gan cô sẽ không quặn thắt. Vì nó vẫn coi cô là một người bạn.
Sau khi giết Thiên Bình, nó cải trang thành một bà lão rồi cảnh báo 12 sao về những điều không có thật. Không có thật...đương nhiên...trừ chuyện nó sẽ giết họ và phong thư màu đỏ máu. Sư Tử lao đến đấm nó, nó chưa muốn giết anh vì anh chưa đến lượt. Nó tránh anh rồi quay lại hang.

~~o0o~~


Và giờ nó ngồi đây, hồi tưởng và suy nghĩ về những gì nó đã, đang và sẽ làm. Nó ôm đầu rồi đi ra biển. Đêm nay...nó sẽ để họ ngủ ngon.

___________________

Chap 7 : 1 Ngày Bình Yên 

Căn phòng đang im ắng bống vang lên tiếng gì đó kêu ùng ục. 9 sao quay ra nhìn nơi hát ra tiếng động: Bụng của Kim Ngưu. Ngưu nhăn nhó:
- Bình thường đây là giờ ăn đêm của mình mà...
- Chúng ta cũng cần có thức ăn để sống. Đồ ăn ở đây...chắc cũng bị tẩm độc hết rồi.
Song Ngư nói. Ma Kết gật gù:
- Nếu thế chỉ có một cách...
- ... vào rừng săn thú.
Thiên Yết nói nốt còn Nhân Mã giãy nảy:
- Cái rìa rừng thì bé tí, tên sát nhân thì lởn vởn xung quanh, chúng ta thì không có gì để tự vệ thì săn cái gì chứ??
- Có ai mang vũ khí không?
Bạch Dương xoa xoa hai bên thái dương, hỏi. Cự Giải ngạc nhiên:
- Các cậu định làm gì?
- Sống.
Sư Tử đáp gọn lỏn. Bảo Bình nói:
- Các cậu đặt Song Tử lên ghế rồi đưa balo cho mình.
Song Ngư và Kim Ngưu nhấc Song Tử đặt lên ghế. Bảo Bình mở chiếc balo, cô lôi từ bên trong ra một đống dụng cụ, nguyên liệu, sắt thép,... và ngồi lắp lắp tháo tháo trước con mắt ngạc nhiên của các sao. Trong lúc chờ đợi, Thiên Yết nhắc lại lời Bạch Dương:
- Có ai mang vũ khí không?
- Đi chơi mà, mang làm gì chứ??
Bạch Dương thở dài.
- Có chị.
Xử Nữ giơ tay. Thiên Yết nheo mắt:
- Chị á?
- Đừng quên chị là con gái của trùm mafia nổi tiếng thế giới chứ?
Xử Nữ cười nửa miệng. Ma Kết nói:
- Vậy thì chúng ta cùng đi lấy.
- Khoan...
Thiên Yết nói:
- Sư Tử, cậu đi theo họ đi. Đi đông người cho an toàn.
- Ừ.
Sư Tử đáp rồi đứng lên theo Ma Kết và Xử Nữ ra khỏi phòng.
~~o0o~~
Cả ba đi về phòng Xử Nữ nhưng lại lập tức đi ra vì cô chỉ lấy một cái vali khá lớn rồi đi ra ngoài.
~~o0o~~
- Sao nhanh thế?
Bảo Bình vẫn cắm cúi lắp lắp tháo tháo đống kim loại, hỏi. Xử Nữ đặt chiếc vali xuống mặt sàn rồi mở ra. Bên trong là dao găm các thể loại từ bé đến lớn. Cô chọn cho mình hai con dao khá lớn trông y hệt nhau, chuôi dao mạ vàng với những họa tiết khá bắt mắt, lưỡi dao sáng loáng, hai bên sống dao có những nét chạm trổ tinh xảo và tuyệt đẹp. Cô đẩy chiếc vali ra phía các sao còn lại rồi nói:
- Các cậu tự chọn lấy cái nào vừa tay mà dùng.
Ma Kết hăm hở tiến lại cái vali thì bị Xử Nữ gọi giật lại và nhồi cho một trong hai con dao mà cô nàng vừa lấy. Nhân Mã thấy thế thì nhìn cả hai với ánh mắt kinh dị:
- Kinh nhở, đến dao cũng phải dùng đồ đôi cơ đấy!!
- Cậu tin mình xỉa cho cậu một nhát ngay tại đây không?
Xử Nữ gắt, trên mặt xuất hiện những vệt hồng hồng.
- Xong rồi~~!!
Tiếng nói của Bảo Bình lôi Xử Nữ ra khỏi tình huống khó xử. Cô lập tức chạy lại chỗ Bảo Bình, hỏi:
- Cái gì đấy?
- Súng mình mới đặt mua bên Mỹ về. Cả thế giới chỉ có 1 khẩu thôi đấy!!
Bảo Bình hồ hởi nói rồi lôi tiếp từ trong balo ra gần chục băng đạn:
-Mình sợ mất nên lúc nào cũng đem nó theo người, không ngờ đến lúc cần dùng thật...
- Vấn đề là súng của cậu thì chỉ có một, các con dao ở đây thì chỉ có thể đâm hắn ngay khi sát sàn sạt nhau mà thôi. Hắn chỉ cần đứng ở đằng xa rồi dùng súng bắn thì bọn mình ngỏm hết còn gì???
Thiên Yết hỏi còn Xử Nữ nói:
- Quên không nói, em lật mấy con dao đấy lên, bên dưới có một nút màu đỏ ấy, bấm vào.
Thiên Yết ngạc nhiên nhưng cũng làm theo. Lập tức, cả đám dao mạ vàng sáng lấp lánh bị xoay xuống dưới còn một hàng súng cùng đạn thì xoay lên trên. Yết nheo mắt:
- Chị à, đi chơi thôi mà, chị có cần trang bị kinh dị như thế này không??
- Bây giờ gọi là đi chơi sao??
Xử Nữ nhướng máy rồi cô nói tiếp:
- Mọi người cứ chọn thoải mái đi. Mình quen dùng dao rồi.
Sau gần năm phút, toàn bộ đám súng và dao của Xử Nữ bị xâu xé hết sạch. Yết, Kết cầm theo súng cùng một số đạn dự trữ. Cự Giải cầm theo một con dao găm nhỏ được chạm trổ đẹp mắt để phòng thân. Sư Tử, Bạch Dương, Nhân Mã đeo một băng đạn quanh người và cầm theo một khẩu súng. Song Ngư bất đắc dĩ đem theo cả dao cả súng. Kim Ngưu cầm theo súng và một băng đạn. Nhân Mã nói:
- Bây giờ chúng ta cũng cần ngủ và cần một người canh gác. Nếu có biến thì dựng cổ đám còn lại dậy, oke? Đã ai buồn ngủ rồi?
Hầu hết các sao đều giơ tay. Sư Tử nói:
- Vậy thì các cậu cứ ngủ đi, mình sẽ trực phiên đầu tiên.
- Có được không đấy?
Song Ngư nhìn Sư vẻ nghi ngờ còn Bạch Dương thì nói:
- Bao giờ buồn ngủ thì gọi đại đứa nào đấy dậy rồi ngủ đi, lấy sức cho ngày mai.
- Ừ.
Sư Tử đáp rồi ngồi nhìn đám bạn ngủ. Kể ra cũng mệt mỏi thật, chả có gì làm ngoài việc ngồi im như phỗng nhìn chúng nó ngáy pho pho. Sư Tử cũng đôi lúc mơ màng rơi vào giấc ngủ nhưng rồi tự điều chỉnh kịp thời bằng cách tát bôm bốp vào mặt cho tỉnh táo.
- Buồn ngủ rồi thì đi ngủ đi để mình gác cho.
Sư Tử nhìn quanh tìm nơi phát ra tiếng nói để rồi thấy Nhân Mã từ từ ngồi dậy.
- Không sao. Cậu cứ ngủ đi.
Sư Tử nói rồi cố mở to mắt để quan sát mặc dù hai mí mắt của anh cứ tự động nhắm lại.
- Đồ điên.
Nhân Mã lầm bầm rồi thức gác thay cho Sư Tử đến sáng.
~~o0o~~
Sáng...
- Dậy sớm thế?
Nhân Mã hỏi Cự Giải khi thấy cô mắt nhắm mắt mở ngồi dậy. Cự Giải nói:
- Mình sợ quá nên cả đêm không ngủ được, vừa ngủ thì lại gặp ác mộng nên dậy luôn.
- Lát nữa cậu có định đi săn không?
Nhân Mã lơ đãng hỏi còn Cự Giải thì nhặt con dao mạ vàng của Xử Nữ lên ngắm nghía:
- Chắc mình chỉ đi theo thôi chứ không săn. Dù sao thì mình cũng không muốn giết những con vật vô tội ấy.
- Mình cũng thế.
Song Ngư vẫn nằm, nói. Một giọng nói tông trầm và lạnh cất lên:
- Mình không giết mấy con vật ấy thì một là chết đói hai là chết vì tên sát nhân thôi.
- Yết dậy rồi à?
Cự Giải hỏi và Thiên Yết nhẹ gật đầu. Anh nói:
- Giải à, nếu cậu không muốn nhìn mấy cảnh máu me thì đứng nấp sau lưng mình, đừng đi xa quá hiểu chứ?
- Hiểuuuuuuuuuuuuu
Nhân Mã dài giọng lèm bèm trả lời và bị Yết liếc cho một cái sắc lẻm còn Cự Giải thì cười khúc khích.
- Đói quá...
Kim Ngưu ngồi dậy, xoa xoa bụng than vãn. Bảo Bình đập vào đầu Ngưu:
- Từ nay cậu chỉ được ăn ít thôi vì chúng ta sẽ không có đủ thức ăn để duy trì cái bụng không đáy của cậu đâu.
- OÁP...Thế bao giờ chúng mình đi săn?
Ma Kết ngáp sái quai hàm, vươn vai hỏi. Xử Nữ lè nhè:
- 5 phút nữa nhá!! Các cậu đi chọn những bộ đồ nào dễ cử động ấy.
- Quần đùi áo may ô cho lành.
Sư Tử vừa nói vừa quằn quại trên nền đất nhằm thư giãn gân cốt. Kim tiến đến chỗ Song Tử rồi hỏi:
- Chúng ta đi thì cậu ta ở nhà một mình à?
- Cậu ta chỉ đang ngủ thôi. Mình đã sơ cứu cầm máu cho cậu ta rồi mà.
Bảo Bình nói. Nhân Mã đá vào người Song Tử:
- Này, dậy đi!! Chúng ta phải đi săn!!
Mí mắt Song Tử khẽ giật giật rồi từ từ mở ra. Câu đầu tiên cậu ta thốt ra làm không khí buổi sáng chùng hẳn xuống:
- Bình Nhi...
-Các cậu mau đi thay đồ đi. Chọn bộ nào thoải mái vào.
Xử Nữ nói nhanh. Cự Giải đỏ mặt:
- Nhưng mình chỉ mang toàn váy thôi.
- Không sao, mình sẽ cho cậu mượn.
Bạch Dương ngồi dậy, nói. Rồi cả đám con gái kéo nhau đi thay trang phục. Thiên Yết thấp thỏm:
- Để họ đi một mình liệu có ổn không thế?
- Cậu lo gì chứ?? Có Bạch Dương, Nhân Mã, Bảo Bình và Xử Nữ đi kèm thì Cự Giải của cậu không có vấn đề gì đâu.
Song Ngư nói và cả đám ngồi cười chỉ riêng Thiên Yết hừng hực sát khí. Ma Kết sau khi dứt khỏi cái sự cười cợt, nói:
- Chúng ta cũng đi thay đồ thôi. Mấy thứ vest vủng của cậu chắc không dùng được đâu Sư Tử. Cậu mượn Kim Ngưu bộ nào đấy đi.
- Rồi rồi.
Sư Tử làu bàu. Song Tử ngồi dậy, nhìn quanh quất:
- Bình Nhi...
- Tỉnh lại đi Song Tử.
- Không. Bình Nhi đâu ?
Kim Ngưu giữ chặt Song Tử khi cậu ta định chạy ra vườn sau. Sư Tử giáng cho Song Tử một đấm rồi gầm lên:
- Thiên Bình chết rồi! CHẾT rồi Song Tử à!! Chấp nhận thực tế đi và bảo vệ cho những người còn lại!! Mình không nghĩ cậu muốn ai đó chết thêm đâu, phải không?
- Thiên Bình...Chết rồi...?
- Phải.
Sư Tử nói. Thiên Yết nhìn Song Tử:
- Kệ cậu ta đi Sư Tử. Chúng ta đi.
- Khoan, khoan đã!! Các cậu định đi đâu?
Song Tử hỏi và Song Ngư đáp:
- Bọn mình sẽ đi săn, để tiếp tục sống và đối diện với Xà Phu.
- Xà Phu??
Song Tử trợn mắt khó hiểu:
- Nó...không phải chứ...? Nó đã chết rồi cơ mà?
- Giải thích cho cậu dài dòng lắm. Chúng ta phải thay đồ đã kẻo muộn mất.
Ma Kết giục và Song Tử bất đắc dĩ phải đi cùng.
~~o0o~~
- Cậu mặc cái này hợp lắm Cự Giải!!
Bảo Bình vừa cười vừa đưa cho Cự Giải đang ngồi một chiếc áo trắng gọn gàng và một chiếc quần ngố. Cự Giải cười méo xệch:
- Cảm ơn cậu.
- Sao thế?
Nhân Mã hỏi và Cự Giải nhìn các sao nữ bằng đôi mắt đáng thương:
- Các cậu...các cậu có nghĩ chúng ta sẽ sống sót ra khỏi đây không?
-Chắc chắn rồi.
Xử Nữ đã thay xong đồ, nói. Cô mặc một chiếc áo ba lỗ màu đen bên trong, bên ngoài khoác một chiếc sơ mi màu trắng. Chiếc quần short màu kem cùng đôi giày cao cổ làm cô khác hẳn với phong cách thanh lịch ngày thường. Nhân Mã há hốc mồm nhìn cố còn Bạch Dương thì trợn lòi mắt ngạc nhiên nhưng vẫn cố nói lại với Cự Giải:
- Cậu phải nghĩ là cậu sẽ sống thì cậu sẽ thoát thôi mà Cự Giải...Nhưng Xử Nữ à...trông cậu kinh khủng quá...
- Có gì đâu, Bảo Bình kia kìa.
Lúc này cả đám mới quay lại nhìn Bảo Bình: Cô mặc một chiếc áo cộc tay màu xanh sẫm, quần ngố màu trắng và đôi giày Gladiator. Bạch Dương vuốt mặt:
- Bảo Bảo à, đi săn chứ không phải đi chơi. Cậu tháo ngay đôi giày đấy ra và đi cái này vào.
Vừa nói Bạch Dương vừa quẳng cho Bảo Bình một đôi giày thể thao.
- Ăn mặc chuẩn là phải như này!!
Nhân Mã nói đứng giữa phòng xoay vòng tròn cho 4 sao cùng chiêm ngưỡng: Áo phông in hình Tom & Jerry (bó tay =.=) cộng thêm quần ngố và giày thể thao làm Nhân Mã trông không khác gì đứa trẻ con trong cơ thể người lớn. Cự Giải dịu dàng với chiếc áo trắng tay lửng mềm mại, gọn gàng và quần short xanh dương và combat boots. Nói chung cô không khác ngày thường là mấy. Bạch Dương mặc áo thụng sọc đỏ, short bò màu xanh sẫm và giày da lộn màu xanh coban.
~~o0o~~
11 sao gặp nhau ở phòng khách. Các sao nam hầu hết chả thay đổi gì mấy, chỉ riêng Sư Tử không còn mặc vest mà đổi qua mặc áo phông hình cây dừa và quần ngố (lại thêm 1 đứa trẻ con trong xác người lớn). Song Tử lơ đãng không tập trung và đi theo các sao như một cái bóng. 11 sao cùng đi vào rừng.
______________________________

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét